Mỗi chúng ta đều có thời để nhớ, để thương, để giận, để vui, để buồn, để tủi. Kỷ niệm ra đi không bao giờ trở lại. Biết tìm đâu những ký ức ngọt ngào.
Tôi đã từng mơ tới những vì sao, những chiến trường đầy đạn bom ác liệt. mơ được gặp những anh hùng hào kiệt, kiếm để trong tay và súng ở ngang đầu.Tôi nhớ về thuở nhỏ lúc chăn trâu. Cùng lũ trẻ con nô đùa chơi trận giả. Nhớ những hôm trời khuya người đói lả, củ sắn cầm hơi đâu thỏa được sức mình. Ai cũng một thời vụng dại tuổi học sinh. Đang học ê a bỗng tè ra cả lớp. Tan học về nhà giữa trời mưa bom sấm chớp, chạy vào buồng lục cơm nóng ra ăn.
Rồi lớn hơn cái tuôi mười lăm. Tuổi chớm yêu, tuổi âu sầu lãng mạn. Bao lá thơ đi tìm người thương kết bạn, cạnh phượnh khô gầy mòn mỏi tháng ngày qua. Bạn bè ơi giờ đến lúc chia xa. Lớp học cấp 3 giờ còn là kỷ niệm. Buổi chia tay tình bạn bè thân thiện, mai đây rồi mỗi đứa sẽ một phương. Bạn bè tôi trên khắp mọi nẻo đường. Đứa làm công an, đứa trở thành tướng cướp, đứa giáo viên, đứa theo nghề y dược. Đứa cùng tôi bước tiếp tới giảng đường |